Làm sao để tôi xác định mức độ trầm cảm/bệnh tâm lý hiện tại của mình và cách chữa trị nhue thế nào?

    (Xin hãy giữ kín thông tin của em)

    Xin chào bác sĩ.

    Em hiện tại 19 tuổi. Sau một biến cố lớn về tiền bạc, gia đình và việc học, em cảm thấy bản thân mất niềm tin để sống tiếp. Em cảm thấy hiện tại bây giờ em còn sống là bởi vì em nhát gan không dám tự sát, chắc do sợ đau đớn.

    Tình trạng của em trong khoảng 4, 5 tháng vừa qua không giống nhau, còn có ảnh hưởng do chế độ ăn uống sinh hoạt không tốt, có khi em nhịn đói cả ngày tối về ăn rất nhiều, ăn xong rồi ngủ thiếp tới sáng mai.

    Lúc nghỉ Tết cả ngày em đều cảm thấy uể oải, ngủ nhiều vào ban ngày, tới lúc mọi người ngủ thì em thức.

    Trong đợt nghỉ dịch ở nhà em phần lớn là nằm xem MXH, đọc truyện, không có làm việc nhà nặng nhọc gì, phần lớn là nằm trên gác, trong góc của mình, ôm điện thoại, laptop, em cảm thấy sợ hãi khi ba mẹ bước lên gác, không cách nào nói chuyện bình thường với ba mẹ được. Nguyên nhân tâm lý em không ổn thật sự bị ảnh hưởng từ ba mẹ là rất lớn ạ. Em cảm thấy bất cứ lúc nào ba me đều có thể làm tổn thương em bằng lời nói, nhưng mà em cũng cảm thấy là 1 phần do suy nghĩ của em phức tạp, có lẽ người khác họ nghe được cũng không cảm thấy gì, nhưng mà em nghe xong thậm chí chưa nghe đã cảm thấy thái độ của ba mẹ đối với em có mục đích không tốt, có thể làm tổn thương em, thường liên quan tới tiền bạc, kể khổ hoàn cảnh giác đình, mắng chửi em (chủ yếu là mẹ).

    Em thật sự muốn thoát khỏi cảnh sống hiện tại. Buổi sáng tâm trạng em có thể tốt hoặc xấu, em hay đọc truyện xem Youtube như vậy giống như giúp em tách khỏi thực tế cuộc sống không vui hiện tại, buổi tối lúc mọi người ngủ rồi, đặc biệt sau khi tắt đèn ngủ tâm trạng em thường sa sút trầm trọng, em cảm thấy sáng mai mở mắt dậy phải đối diện với rất nhiều thứ em không muốn, ba mẹ không biết khi nào lại nói hay làm mấy chuyện em sợ hãi, ba mẹ không có đánh đập nhưng mà em thật sự sợ, muốn cách xa ba mẹ, không muốn tiếp xúc với họ.

    Em cũng e ngại không muốn nói chuyện tiếp xúc với ai, nói đúng hơn là em e ngại, chần chừ, không dám, tới lúc nói chuyện rồi thì vẫn có thể vui vẻ nói chuyện bình thường.

    Em có thể tổng kết tình trạng hiện tại của em là: muốn cách xa ba mẹ, thoát khỏi hiện tại, muốn tiến ra ngoài với mọi người nhưng chần chừ, tự ti, cảm thấy sợ rồi gần như tự cách ly mình với mọi người xung quanh, tâm trạng em về đêm rất tồi tệ, cảm giác không muốn sống nữa, mất niềm tin vào tương, mất niềm tin rằng cuộc sống của em có thể tốt hơn, cảm giác muốn chạy trốn, muốn biến mất hoàn toàn. Em nên làm thế nào đây ạ?

    Dạ em cảm ơn bác sĩ.

    X

    Cảm ơn bạn. Chuyên gia của chúng tôi sẽ trả lời câu hỏi của bạn trong thời gian sớm nhất.

    Bạn vui lòng kiểm tra hòm thư để nhận câu trả lời